🌖 Truyện Hợp Đồng Chia Tay

KHỔNG LỒ - Phim hoạt hình - Truyện cổ tích - Tổng hợp phim hoạt hình hay - Truyện cổ tích việt nam Kênh "MÀU SẮC CUỘC SỐNG" chia sẻ về Truyện Cổ Tích Việt Nam Hay Nhất, Dongphuctrunganh.com cung cấp thông tin tất cả các sản phẩm đồ đồng phục bao gồm Đồng Truyện Hợp Đồng Chia Tay - Chương 44. —————-Editor: Mèo—————-Bảo bảo trong bụng ngày càng lớn, thậm chí mặc quần áo rộng thụng thình vẫn nhìn thấy rõ bụng, cũng may, bảo bảo tính tình vô cùng ngoan ngoãn, an ổn lớn lên, cũng không vì khuyết thiếu tin tức tố Alpha mà lăn lộn không ngừng. Fbjne. Tên gốc 分手合约Tác giả Sơn Nguyệt Từ HoanEditor MèoBeta YinTình trạng bản raw 44 chương + 3 Phiên Ngoại HoànTình trạng bản edit Hoàn thànhThể loại Tình cảm anh trai lạnh lùng alpha công X nhẹ nhàng vô luận omega thụ, Kiều Duật X Hứa Nguyên, 1v1, HETags hiện đại cẩu huyết – ABO Mười năm trước, Hứa Nguyên là bảo bối mà Kiều Duật phủng trong lòng bàn tay. Mười năm sau, cậu chỉ công cụ làm ấm giường của Kiều Duật. Ngày bắt đầu 12/01/2022 ~ Ngày hoàn thành 3/2/2022 Hướng dẫn cách đọcTừ lúc nhìn thấy Kiều Duật, Hứa Nguyên luôn trong trạng thái đứng ngồi không yên, cậu để Kiều Duật vào phòng, ngồi trên chiếc ghế sô pha rộng rãi dành cho một người, nhưng từ đầu đến cuối cậu vẫn không ngồi xuống bên cạnh hắn. Cậu không hỏi hắn tại sao lại đến tìm cậu, cũng không hỏi vì sao hắn lại tìm được cậu, chỉ đứng một chỗ, nhẹ giọng hỏi hắn có muốn uống nước không. Giống như bị thứ gì đó mắc ở cuống họng, Kiều Duật im lặng hồi lâu mới lắc đầu đáp “Không cần.” Thoạt nhìn có chút ủy khuất. Không khí trong phòng phút chốc trở nên trầm lặng. Cậu nhìn Alpha đối diện mình đứng lên, dùng bàn tay ấm áp của hắn kéo cậu lại gần, dùng lực rất nhẹ nhưng cũng không hề cưỡng ép, kéo cậu về phía nhà bếp. Hứa Nguyên ngơ ngẩn nhìn, thời gian dường như ngưng đọng, cậu không biết đã trôi qua bao lâu, một phút hay năm phút, cũng có thể dài hơn hoặc ngắn hơn. Cậu chỉ biết, khi tiếng nước ngừng chảy, giọng Kiều Duật vang lên từ trên đỉnh đầu “Sao em lại bất cẩn thế, còn đau không?” Ôn như như một giấc mơ vậy. Gợi ý pass Bấm vô đây! Mình mở hết pass rồi nhé, nhưng ngựa ngựa nên cứ để gợi ý pass nha { Cấm re-up dưới mọi hình thức }[ Bản dịch phi thương mại và chưa được sự đồng ý của tác giả ] Bản edit sẽ được khóa vĩnh viễn nếu có thông tin bản quyền sẽ xuất bản tại Việt Nam. Lưu ý Mình nhận mọi góp ý liên quan đến lỗi chính tả, cách sắp xếp các từ nhé. Vì vậy mọi người cứ comment để mình sửa ạ. Đề nghị không chửi nhân vật, không comment toxic. Tôi không biết bạn biết đến truyện này từ nguồn nào, nhưng đã đọc ở WordPress nhà tôi thì ít nhất cũng phải nên tôn trọng nhận vật, không thích thì có thể drop, drop thì drop trong im lặng giùm nhé. Nhà của tôi, tôi lập ra để đu trong âm thầm, nên đừng comment toxic, chửi nhân vật này kia, mỗi người có cách cảm nhận nhân vật khác nhau, không ai giống ai. Wattap —————-Editor Mèo——————Kỳ thật cũng không có nhiều đồ vậy cần mang đi, đồ của cậu cũng không nhiều lắm, thứ muốn mang đi cũng chẳng có mấy. Hoặc có thể từ ngày đầu tiên đã chuẩn bị tốt tâm lý sẽ rời đi, nên theo bản năng cũng không thêm bất cứ đồ vật dư thừa nào, đỡ phải phiền phức lúc rời đi không có đồ đựng, mà để lại thì lại càng bất cậu rời đi, Kiều Duật không có ở nhà, có lẽ hắn cảm thấy không cần thiết phải lãng phí thời gian để cáo biệt với cậu, cũng thật sự không muốn gặp lại cậu, cố gắng để cho đối phương thoải mái Hứa Nguyên xách theo va li ra ngoài, thời tiết rất tốt, mặt trời chiếu rọi trên ngọn cây, lấm tấm những đốm sáng vàng, bao bọc lấy cơ thể cậu, lưu lại chút ấm áp. Cậy ngẩng đầu nhìn lên trời, đôi mắt bị ánh mắt trời chiếu vào đau nhức, nâng tay lên che lại ánh mặt trời, đừng nhìn hồi lâu, nhưng cũng không quay đầu lại, kéo vali đi thẳng về phía một bước đi đều giống như lời chào tạm biệt một ai giác này vô cùng kỳ diệu, Hứa Nguyên vừa đi vừa nghĩ, rõ ràng nơi này không phải nhà của cậu, cậu cũng có nhà để về, nhưng cậu lại cảm thấy bản thân mình giống như một kẻ lang thang không có nơi để về, cũng không có nơi thuộc về. Thành phố này rất lớn, người đến người đi nhiều vô kể, nhưng lại thật trống một người đi qua cậu trên mặt đều không có biểu cảm gì, rất mơ hồ, ai cũng không đoán được bọn họ đang nghĩ gì.“Bác tài, làm ơn đưa tôi đến sân bay.”Hứa Nguyên vẫy tay gọi một chiếc xe taxi, cúi người chui vào, lúc này mới lấy điện thoại di động ra, nhứ ra điều gì, gửi cho Kiều Duật một tin nhắn“Kiều Duật, em đi đây, lần này thật sự là sẽ không gặp lại phòng có một số đồ bật của em, không thể mang theo, anh cứ vứt phải sống tốt nhé.”Thật ra lời muốn nói rất nhiều, mấy trăm chữ cũng không nói ra được, mấy ngàn chữ cũng chưa chắc có thể giải thích cặn kẽ, nhưng đã đến tình trạng hiện giờ, dù cho nói cái gì cũng chẳng còn ý nghĩa gì cả, không bằng yên lặng mà đến, rồi lại yên lặng rời họ quen biết nhiều năm như vậy, có rất nhiều gút mắc lung tung, rối loạn, tiền căn hậu quả đã sớm không phân nổi, nói chung kết cục như bây giờ cũng rất viên mãn xong tin nhắn, Hứa Nguyên tắt máy, cầm chặt ở trong tay. Cửa sổ xe mở gần hết, cậu cứ nhìn chằm chằm bên ngoài cửa sổ xe, đến tận khi xe chạy qua một cái hồ, cậu giơ tay lên, di động vẽ ra một đường cong rơi xuống hồ, không tạo ra tiếng vang nào cả, chỉ tạo ra vài vòng gợn sóng, rất nhanh lại yên ả Nguyên lúc này mới cảm thấy thoải mái hơn chút, cậu muốn sống một cuộc sống không ai quen biết tìm thấy một thành phố xa lạ, chỉ có một mình máy bay hạ cạnh xuống Bình Thành thì trời đã về xế chiều, ánh hoàng hôn rực rỡ phủ kín núi non, mặt nước, đẹp tựa như tranh Thành là một thị trấn nhỏ ở phía Nam, khí hậu ấm áp, không có nhà cao tầng, hầu hết đều là tiểu viện nhỏ thấp bé, người gia và trẻ nhỏ dọn băng ghế dài ngồi trước cửa, mỉm cười nhìn người đến rồi đi, gặp người quen thì lên tiếng hỏi han, gặp người lạ cũng sẽ chào bạn một câu.“Nhóc con, nhìn con lạ mặt lắm, lần đầu tiên đến đây phải không?”Một lão bà với gương mặt hiền từ phe phẩy quạt hương bồ, nhìn chàng thanh niên vừa mới đến.“Vâng ạ.” Hứa Nguyên mỉm cười gật đầu, chỉ vào sân nhà bên cạnh, “Con tên là Hứa Nguyên, sau này con sẽ sống ở đây, sau này chúng ta là hàng xóm rồi, và tên là gì ạ?”“Ai u, tốt, tốt, rất tốt. Bà họ Từ, con có thể gọi bà là bà nội Từ.” Bà Từ đứng lên hướng bên trong vẫy vẫy tay, “Tiểu Phúc, mau ra đây!”Một cậu bé khoảng bảy tám tuổi từ bên trong chạy ra, gương mặt đỏ bừng, thấy Hứa Nguyên thì ngần Nguyên vẫy vẫy tay với cậu bé, nó cúi đầu cười có chút ngượng ngùng.“Đây là cháu trai của bà, nó tên Tiểu Phúc.” Bà Từ đầy Tiểu Phúc về phía trước, “Sau này nếu con không quen biết cái gì, có thể nhờ Tiểu Phúc chỉ cho, đừng nhìn nó nhỏ tuổi mà khinh thường, nó rất thông minh đó.”“Vâng ạ. Cảm ơn bà nội Từ.” Hứa Nguyên hơi cúi xuống, xoa xoa đầu Tiểu Phúc, “Cũng cảm ơn Tiểu Phúc nha.” ——————Editor Mèo—————–Kỳ phát tình của Omega với lúc bình thường không giống nhau, rất mẫn cảm, lại vô cùng nhiệt tình. Vừa đặt lên giường đã như dây leo quấn chặt lấy, mặt đỏ bừng đòi tay Kiều Duật chống hai bên, cúi đầu nhìn Omega dưới thân đang thở dốc, ánh mắt vẫn trầm tĩnh như cũ, nhìn đuôi mắt đỏ lên, đôi môi hé mở, lộ ra cổ áo cùng eo bụng mềm mại trắng nõn, động tác vẫn không ngừng Nguyên đã sớm bị kì phát tình tra tấn đến hỗn loạn, cảm giác hư không lại càng khiến cậu khó chịu, toàn thân trên dưới đều khái cầu Alpha an ủi, nhưng động tác muốn hôn lại không được đáp lại. Cảm xúc yếu ớt bị phóng đại lên, càng cảm thấy vô cùng ủy khuất, cắn mui bàn tay, quay đầu đi bắt đầu nức Duật hơi nhíu mày, đột nhiên ngẩn ra “Em…. Khóc cái gì.”Đương nhirn Omega đang bị hãm trong dục vọng không có khả năng sẽ trả lời hắn, chỉ biết khóc lóc lặp đi lặp lại “Muốn ôm….Ôm….”Ánh sáng phòng ngủ nhu hòa, lồng thêm chút tia sáng ấm áp, vì thế mà con người cũng có vẻ ôn nhu Duật nhìn cậu với ánh mắt ôn nhu, một lúc sau mới nhẹ nhàng nói “Được.”Hắn cúi đầu hôn lên đuôi mắt Hứa Nguyên, liếm láp những giọt nước mắt còn sót lại, lướt qua má, hôn lên môi môi rất ngoan ngoãn mở ra, đầu lưỡi quấn vào nhau, thoải mái mà hôn sâu,Bọn họ hình như rất lâu rồi không có một nụ hôn như vậy. Không có thô bạo và nghi ngờ, không có miễn cưỡng và khó chịu, chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng, êm Nguyên được hôn đến thoải mái, ngón tay nắm chặt cổ áo Kiều Duật, hai chân vòng qua eo hắn nhẹ nhàng cọ qua, lộ ra sự sốt ruột trong vô đã sớm ướt hậu cũng đã tiết ra đủ dịch thủy, vì vậy tiền vào rất dễ, huống hồ bọn họ đã làm nhiều lần như vậy, nhưng cậu vẫn cảm thấy có chút đó nháy mắt được lấp đầy, cậu càng nức nở lợi hại hơn, há miệng cắn lên bả vai Kiều Duật, lại bị nhéo cằm dời đi, môi lưỡi bị ngón tay lộng đảo đùa tác Kiều Duật vô cùng ôn thong thả đút vào, thong thả rút ra, ôn nhu lại chậm rãi, nhưng cảm quan lại vì sự ma sát nhẹ nhàng đó mà bị phóng đại lên. Hứa Nguyên có thể cảm nhận rõ ràng mình mở ra như thế nào, rồi lại bị thâm nhập như thế dần dần không chịu nổi nữa, vòng tay qua cổ Kiều Duật, không mạch lạc cầu xin “Anh……..nhanh một chút……….”“Đừng, khó chịu……….Rất trướng………”Kiều Duật phớt lờ cậu hồ ngôn loạn ngữ, thẳng lưng đâm vào sâu hơn, cự vật ở mỗi điểm mẫn cảm bên trong ma sát, đổi lấy những tiếng rên rỉ của Hứa Nguyên và cảm giác khiến da đầu người ta tê dại co rút ở trong dũng đạo. Hắn ở bên trong bị dịch thủy ngâm đến sũng nước, ướt át lại vô cùng nóng, mỗi một động tác của hắn đều nhận thấy sự run Duật đứng dậy, ôm cậu vào lòng, chỗ hai người kết hợp sâu thêm một chút, kín kẽ dán chặt vào nhao. Hắn bắt lấy môi cậu, nuốt trọn những tiếng rên rỉ cùng thở dốc vào khoang miệng, cự vật cũng vì thế mà tiến càng sâu hơn, chạm đến nơi bí ẩn lại yếu ớt sinh sản của Omega vốn đã hé mở, cự vật đảo quanh bên ngoài cửa, cảm giác tê dại nhẹ nhè từng đợt từng đợt theo dây thần kinh truyền đến, dẫn ra vài tiếng rên rỉ mềm vật của Kiều Duật đỉnh nhẹ vào cửa khoang, hắn cắn vành tai Hứa Nguyên hỏi “Đau không?”Hứa Nguyên run rẩy lắc đầu, giây tiếp theo lại la hoảng lên, âm cuối có chút mềm mại kỳ quái. Là do Kiều Duật cường ngạch đỉnh mạnh vào khoang sinh sản, đồ vật nóng bỏng cứng rắn không hề do dự mà đi vào nơi sâu nhất, chỗ cậu chưa bao giờ bị tiến vào hoàn toàn mở đau truyền đến dữ dội, còn kèm theo khoái cảm và sự thỏa mãn khó tả, đại não trong nháy mắt trống rỗng, trong phút chốc cậu cảm thấy mình ngất rồi, không thể cảm nhận được gì nữa, chỉ vó đồ vật chôn trong cơ thể cậu có chút khác biệt, cắm vào rút ra.“Kiều Duật……….Kiều Duật……” Cậu bị đỉnh đến mức thân thể xóc nảy, trong thanh âm có tiếng khóc nức nở vô cùng rõ ràng, lại chỉ có thể bất lực mà kêu cái tên duy nhất hiện lên trong ngực ấm áp dán lên, da thịt kề cận, tựa như không thể tách biết qua bao lâu, hạ thể gần như tê dại, cự vật không ngừng tấn công kia rốt cục cũng dừng lại, chồn ở trong khoang sinh sản chậm rãi trướng Nguyên đã thoát lực, mơ mơ màng màng nghĩ, sẽ đánh dấu sao?Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, nhiệt độ nóng bỏng rút khỏi khoang sinh sản của cậu, bắn vào hậu huyệt như bình không bị đánh dấu sao … Trước khi chìm vào hôn mê, ý nghĩ này xẹt qua trong đầu Hứa Nguyên, ngay sau đó liền biến Duật rút dương v*t ra, tắt đèn sàn, nằm nghiêng một bên không biết đang suy nghĩ cái gì. Bóng tôi che phủ toàn bộ biểu cảm của hắn, chỉ có hai loại tin tức tố đan xem nhau là rõ ràng, như thể chũng đã hòa vào nhau, nhưng hắn biết, không đến hừng đông, chúng nó sẽ tách ra, hơn nữa còn biến mất không thấy tăm Nguyên ngủ say bên cạnh hắn, có lẽ thật sự rất mệ, trong lúc ngủ còn khẽ phát ra tiếng hừ nhẹ, không an phận và lăn vào trong lòng Duật không nhúc nhích, chỉ nghiêng đầu nhìn cậu, nhìn thật lâu, thật lâu cho đến tận khi Omega xoay người đổi tư thế, lại bị một cánh tay gắt gao ôm chặt lại, chỉ có thể không thoải mái mà nhíu mi, theo bản năng đẩy ra, lại bị ôm chặt Duật ôm cậu, hơi thở run lên, thực nhẹ giọng mà gọi ra cái tên hắn đã mười năm không gọi “A Nguyên.”A Nguyên, A Nguyên……..Hắn vào lúc này đột nhiên nghĩ thông suốt, hắn vẫn còn yêu Hứa Nguyên, hắn không bỏ xuống được, hắn thừa chuyện đơn phương này, vốn dĩ không có cái gọi là thua hay bằng giải thoát cho nhau.

truyện hợp đồng chia tay